Thời tiết càng ngày càng nóng, uống một ly nước mát sẽ giúp giải nhiệt nhanh chóng. Đặc biệt là nước mía – thứ nước được nhiều người ưa thích, vừa nhanh, rẻ lại khá ngon. Tuy nhiên chất lượng thế nào thì còn phải xem xét lại.
Nước mía “siêu sạch” tràn lan khắp các con phố
Ghi nhận của phóng viên tại con đường Lê Đức Thọ kéo dài đến Sân vận động Mỹ Đình, đường Trần Bình, đường Phú Mỹ, Lê Trọng Tấn (quận Thanh Xuân, TP. Hà Nội…. cho thấy, có rất nhiều quán nước mía được quảng cáo "siêu sạch" mọc lên như nấm ở ven đường. Chỉ đơn sơ vài chiếc ghế nhựa, mấy chiếc cốc, nhưng lượng khách ra vào các quán này rất đông. Thế nhưng, việc chế biến nước mía "siêu sạch" này được thực hiện công khai bằng các công đoạn "siêu bẩn"!
Khung cảnh mất vệ sinh. |
Chia sẻ với chúng tôi, anh Hùng chủ quán nước mía gần khu SVĐ Mỹ Đình cho hay: "Mùa hè nước mía là loại nước uống giải nhiệt được nhiều người ưa chuộng vì nó rẻ, lại tiện sử dụng. Thêm vào đó, bán nước mía là nghề dễ kiếm tiền, vốn đầu tư ít mà không tốn nhiều công nên nhiều người đua nhau mở quán. Để tạo sự khác biệt, chúng tôi có thêm nhiều dịch vụ đi kèm với nước mía như hát karaoke, đánh cờ, hoa quả dầm, sinh tố,… để thu hút khách". Anh cũng cho biết thêm, trung bình hàng ngày quán thu về từ 1,5- 1,7 triệu đồng. Những ngày cuối tuần đông hơn thì có bán được hơn 2 triệu đồng.
Đối diện với quán của anh Hùng, phía bên kia đường quán nước mía của bác Thiện, khá đơn sơ hơn chỉ có vài cái ghế nhựa và chiếc máy xay mía. Bác Thiện cho biết, mấy hôm trước thời tiết mát nên khách thưa không bán được nhiều. Nhưng hôm nay, khách bắt đầu đông hơn. "Nước mía có giá 7.000đ/ly, hai vợ chồng bác bán trung bình hôm nào ế cũng lãi được 400 ngàn đồng, cũng đủ nuôi hai đứa ăn học đại học", bác Thiện nói.
Ngọc Ánh (Sinh viên trường Đại học Giao thông vận tải) cho biết, giá nước mía mỗi quán mỗi khác, các quán xa khu vực trung tâm thì rẻ bằng nửa so với một số quán cạnh khu vực SVĐ Mỹ Đình, còn các quán có dịch vụ hát Karaoke thì đắt là đương nhiên rồi.
Dùng tay không "chế biến" nước mía. |
"Tuy nhiên, giá nước mía tăng tùy theo từng hôm, có hôm em mua chỉ có 7.000 đồng/ly nhưng hôm nay em mua cũng quán đó lên 10.000 đồng/ly", bạn Thùy Linh (Sinh viên trường Cao đẳng Mẫu giáo TW1) cho biết.
Khoảng 6h chiều, các chủ quán nước mía trên con đường dẫn tới SVĐ Mỹ Đình mới bắt đầu dọn hàng. Hầu hết các quán đều rất đơn sơ, chỉ vài chiếc ghế nhựa nhỏ, máy ép nước mía, một số nước rửa cốc chén, thùng đá được bày ra...
Chế biến nước mía “siêu bẩn”
Vì chọn ngay vị trí cạnh nơi chế biến nước mía nên chúng tôi dễ dàng quan sát kĩ lưỡng từng công đoạn của ly nước mía. Bắt đầu từ những cây mía được cạo vỏ ngay tại quán, không được chùi rửa, người cạo mía nhanh chóng đưa vào máy ép lấy nước mía pha chế cho khách hàng. Đá dùng, có quán đã được đập ở nhà, có quán thì đập ngay trên nền đất nơi bán hàng nhầy nhụa nước, bã mía,... Các thùng đựng đá liên tục phải dùng nên không bao giờ đậy nên hứng bụi từ xe cộ đi lại trên đường. Tất cả những khâu chế biến nước mía đó, 100% được dùng bằng đôi tay trần. Và đôi bàn tay ấy được sử dụng cùng nhiều việc một lúc như, chặt mía, múc đá, ép nước mía móc túi lấy tiền trả khách…
Thùng nước đen ngòm duy nhất được sử dụng rửa ly để bán nước mía cho khách |
Chúng tôi hỏi một thanh niên chạc 25 tuổi (là nhân viên quán nước mía trên đường Lê Đức Thọ), vì sao ép nước mía không đeo gang tay vào cho sạch? "Nếu đeo gang khó làm, lại thêm em còn phải cạo vỏ mía, múc đá, chạy bàn. Vừa dứt lời, anh nhân viên nhanh chóng múc đá và pha chế nước mía vào ly để mang cho khách", thanh niên này cười và nói.
Đập vào mắt chúng tôi, khu vực chế biến của các cửa hàng nước mía rất mất vệ sinh, nước bẩn tràn ra xung quanh, bã mía, đá rơi lả tả, bụi vỏ mía bay và đặc biệt là thùng nước rửa ly đen ngòm “siêu bẩn”. Đáng chú ý hơn, cả buổi bán hàng quán chỉ có duy nhất một xô nước vừa để rửa tay, rửa ly cho khách dùng…… tất cả rất dơ bẩn.
Bên cạnh đó, những ngày vừa qua, do tiết trời mát mẻ, mía bán không hết còn lại đã bị hư và chuyển sang vị chua, có mùi mốc nhưng vẫn được chủ quán sử dụng ép kèm vào mía không hỏng cho khách uống.
Chứng kiến quy trình sản xuất tại chỗ của nước mía siêu bẩn như thế, chị bạn tôi lắc đầu cõ lẽ cai nước mía thật. Giải nhiệt cơ thể bằng loại nước khác, chứ uống nước mía được chế biến kiểu này không ổn.
Người bán đã vậy còn người uống thậm chí vô tư hơn. Điều đáng nói ở đây là mặc dù họ biết nước mía chưa chắc đã sạch, thậm chí bẩn nhưng họ vẫn uống. Lý do chủ yếu họ đưa ra là “khuất mắt trông coi ấy mà” hay “trời nóng thỉnh thoảng uống 1 cốc chắc không sao”. Vẫn biết cuộc sống có nhiều thứ phải uống dù chưa chắc nó sạch. Vẫn biết có nhiều chuyện làm hại đến người khác nhưng vẫn phải làm để mưu sinh. Vẫn biết Việt Nam là nước có tỷ lệ ung thư thư cao hàng đầu thế giới vì nguyên nhân ăn uống. Vẫn biết hằng năm có vài ngàn người phải vào viện do ngộ độc thực phẩm và bệnh lây truyền qua đường tiêu hóa. Vâng, ai cũng biết, cả kẻ bán và người mua… |