Sau khi báo chí phản ánh, bà Nguyễn Thị Hương, Hiệu trưởng nhà trường đã phản hồi về các nội dung nêu trên. Tieudung.vn xin trích đăng để rộng đường dư luận.
Cụ thể, bà Hương cho rằng: Báo chí đã chưa nắm bắt thấu đáo tình hình nhà trường; nội dung viết còn cảm tính, phiến diện, chung chung, khiến dư luận có thế hiểu lệch đi bản chất sự việc. Thực tế như sau:
Thiếu nhân sự, phải "ôm đồm"
Năm học 2013-2014: Hai Phó Hiệu trưởng nhà trường từ giáo viên lên cùng đi học lớp nghiệp vụ quản lý. Việc phân công nhiệm vụ Ban Giám hiệu có quyết định phân công rõ, nhưng vì Phó Hiệu trưởng Thiều Thị Hạnh phụ trách bán trú đi học suốt, nên khi vắng, tôi phải lo thay.
![]() |
Học sinh Tiểu học - Ảnh minh họa. |
Năm học 2014-2015, 2015-2016, tôi cũng giao nhiệm vụ cho cô Thiều Thị Hạnh phụ trách bán trú. Cô Hạnh chịu trách nhiệm lên thực đơn, trình Hiệu trưởng duyệt rồi đặt hàng. Nhiều lần cô Hạnh còn quên lên thực đơn, tôi hỏi tới mới nhớ và nhờ tôi kêu giúp rồi bổ sung sau.
Năm học 2016-2017, tôi đã chủ động nói rõ trong cuộc họp: Hiệu trưởng nhiều việc, không thể lo chuyện bán trú được nữa mà giao cô Hạnh chịu trách nhiệm chính các việc như: Lên thực đơn, lượng hàng, gọi hàng; tổng hợp tiền vào cuối tháng báo cáo Hiệu trưởng duyệt; công khai tiền bán trú trước Hội đồng nhà trường trong kì họp đầu tháng sau và trước cha mẹ học sinh;…
Thực phẩm có nguồn gốc rõ ràng
Nhà trường mua thực phẩm phục vụ bữa ăn cho học sinh từ Công ty CP Việt Nam, Công ty Kim Phượng, cơ sở gas gạo Quang Hiền (chợ Tân Mai, xã Phước Tân). Rất nhiều chứng từ cả 03 năm về trước thể hiện điều đó chứ không phải hàng không nguồn gốc.
Trong không biết bao nhiêu bữa ăn của 03 năm học thì xảy ra 01 lần cánh gà của Công ty CP bị dập tím. Nhân viên chế biến phát hiện đã báo Ban Giám hiệu. Phó Hiệu trưởng Thiều Thị Hạnh xuống kiểm tra, yêu cầu loại bỏ những cánh bị dập tím với 14 kg/140 kg cánh gà giao. Phía nhà cung cấp đã kịp thời nhận lại, bổ sung và giải trình do sơ xuất trong khâu điều chỉnh máy móc. Ngoài ra, còn 1 lần món mề gà xào đậu khi phát hiện không được tươi, nhà trường trả và đề nghị thay thế đồ ăn khác.
![]() |
Học sinh tiểu học trong giờ ăn trưa - Ảnh minh họa. |
Báo chí đã phản ánh "Nhiều lần gà đông lạnh nhập về chảy nhờn, thối rữa”, nhưng thực sự là: Sau sự cố bị 14/140 kg cánh gà dập tím, nhà trường thống nhất chọn cánh gà tươi của Công ty CP. Cánh gà tươi chỉ có hạn sử dụng 03 ngày: Ngày 16/ 12/2016 sản xuất, đóng gói; ngày 17/12 giao; bao bì ghi hết hạn sử dụng ngày 18/12/2017.
Tuy nhiên, khoàng 7 giờ 15 phút ngày 17/12/2017, cô Đỗ Thị Thúy Hằng, Thiều Thị Hạnh - Phó Hiệu trưởng cùng cô Nguyễn Thị Thắm - Thanh tra nhân dân trường xuống kiểm tra, do không phân biệt cánh gà tươi và cánh gà đông lạnh, không nhìn ngày sản xuất mà chỉ nhìn ngày giao là 17/12, 18/12 hết hạn nên bức xúc, yêu cầu Hiệu trưởng về văn phòng để giải thích.
Công ty CP sau đó đã giải thích, vài cán bộ nhà trường dù hiểu, nhưng vẫn đề nghị Hiệu trưởng đổi nhà cung cấp. Tôi xét thấy lỗi của Công ty CP không lớn, không thường xuyên, hàng ổn định, đa dạng chủng loại. Hơn nữa, do nhà cung cấp được cán bộ trường giới thiệu mới quá, lại bán sản phẩm cánh gà, đùi gà nhập Mỹ, không phù hợp bữa ăn cho trẻ,… nên tôi xin ý kiến Ban Đại diện cha mẹ học sinh và sau đó chỉ đổi nhà cung cấp rau, củ, quả.
Tiền ăn dư của học sinh đưa vào cơ sở vật chất bán trú
Trường Tiểu học Tam Phước 3 chúng tôi mới thành lập, cơ sở vật chất bán trú gần như đi từ con số không, trong khi số học sinh bán trú tăng rất nhanh: Năm học 2013-2014 có 500 em; Năm học 2014-2015 có 750 em; Năm học 2016-2017 lên 1.250 em.
Năm đầu tiên, tôi tự bỏ tiền cá nhân mua bàn thanh lý từ Trường THPT Tam Phước rồi nhờ người cải tạo được 40 bàn ăn, tận dụng ghế nhựa học sinh ngồi chào cờ làm ghế ăn.
Mỗi đầu năm học, nhà trường đều xin ý kiến phụ huynh để tu sửa, mua sắm thêm cơ sở vật chất cho các em. Nhưng để tránh áp lực tiền thu đầu năm, nhà trường sẽ dồn tiền ăn dư hàng tháng lại để trang trải, công khai trước hội đồng, trong từng kì họp cha mẹ học sinh. Nhà trường không thu tiền trang bị cơ sở vật chất bán trú mà chỉ thu tiền chất đốt, cấp dưỡng, chăm sóc, tiền ăn. Học sinh vào lớp đầu cấp có tham gia bán trú đóng 100 ngàn đồng cho 05 năm học để mua thêm khay ăn, dụng cụ bán trú.
Vừa rồi, báo chí có nêu trường dư 96 triệu đồng tiền ăn tháng 09/2016. Nhưng con số thực tế là 76.279.228 đồng. Số tiền trên nếu chia đều cho 1.250 em, thì tiền dư của 1 em không bao nhiêu.
![]() |
Tiền ăn dư của học sinh được chuyển qua mua bàn ghế bán trú - Ảnh minh họa. |
Bên cạnh đó, báo chí viết: "Hiệu trưởng Nguyễn Thị Hương cho biết, bà đã chi số tiền này vào việc sửa chữa, xây dựng cơ sở vật chất trong trường. Và trong một chứng từ thu chi tháng 10/2016 mà chúng tôi có được, bà Hương đã chi 117 triệu đồng tiền ăn của học sinh để trả tiền bàn ghế.”
Xin khẳng định rằng: Chúng tôi tu sửa cơ sở vật chất cho bán trú chứ không phải cơ sở vật chất dạy và học.
Và thực tế, 117 triệu đồng mua bàn ghế là bàn inox, ghế inox 3.4 do Công ty Nguyên Khoa gia công từ năm học 2015-2016. Nhà ăn khang trang giá trị hàng tỷ đồng tiền bàn ghế hiện nay, không tự dưng mà có. Tiền ăn học sinh nếu dư, đã quay trở lại phục vụ chính việc ăn uống của các em, không thất thoát ra ngoài.
Như bà Trần Hoàng Như Thảo, Phó Ban Đại diện cha mẹ học sinh trường, đã tin tưởng mô hình bán trú của trường mà chuyển con từ An Viễn - Trảng Bom tới trường học, hỗ trợ nhà trường 33 triệu đồng để nâng cấp nhà ăn, chưa từng có một lời chê trách.
Không có tiêu cực trong vấn đề xe đưa rước
Báo chí có quy kết tôi "cấu kết với nhà xe, nhồi nhét học sinh nhằm cắt bớt chuyến, tiết kiệm chi phí”. Đó là điều không thật.
Như nhiều trường học khác, ngay đầu năm, trường chúng tôi cũng cho phụ huynh học sinh đăng ký bán trú và xe đưa rước tự nguyện để nhà xe bố trí. Thường thì đầu năm học học sinh đăng ký ít, sau đó học sinh tăng dần. Tiền xe cũng được phụ huynh thống nhất đầu năm.
Giáo viên thu tiền bán trú kết hợp thu giúp nhà xe, sau đó nộp về để thủ quỹ thống kê, trả tiền cho nhà xe. Vì đó, nhà xe cho lại giáo viên 10.000 đồng, cho thủ quỹ, tổng phụ trách hỗ trợ thu tiền và quản lý học sinh lên xe, cho 5.000 đồng vào Quỹ phúc lợi trường. Tiền xe này do giáo viên thu - nộp, thủ quỹ chi trả nhà xe, tiền cho phúc lợi nhà trường đều công khai trước Hội đồng trường.
Chính vì thấy danh dự cá nhân và nhà trường bị bôi xấu, nên tháng 02/2017, tôi đã tổ chức họp các nhà xe, chuyển cho cha mẹ học sinh tự lo và tự hợp đồng xe.
Trường Tiểu học Tam Phước 3 làm gì có thư viện?
Vừa rồi, báo chí có viết: "Thư viện của trường không được bổ sung sách, nhân viên thư viện thì làm công tác thu tiền học sinh. Giáo viên cũng không được cung cấp sách giáo khoa, sách tham khảo hay bất cứ dụng cụ dạy học nào”.
Thực sự, nếu có vào trường tìm hiểu, nhà báo sẽ không lỡ viết những dòng trên, bởi Trường Tiểu học Tam Phước 3 chưa có thư viện, nói gì đến cấp sách giáo khoa, sách tham khảo hay bất cứ dụng cụ dạy học nào cho giáo viên và học sinh?
Từ ngôi trường như bãi hoang mà THPT Tam Phước đã rời đi, Trường Tiểu học Tam Phước 3 chúng tôi thành lập và tiếp nhận lại tháng 8/2013. Lúc đó thiếu thốn trăm bề, bàn ghế học sinh lớp 1 phải đứng mới viết được, nhà trường huy động xã hội hóa để tu sửa cơ sở vật chất ban đầu. Ngân sách cấp về 40.950.000 đồng chỉ đủ mua thiết bị dạy học tối thiểu cho 1/ 36 lớp.
![]() |
Học sinh tiểu học sinh hoạt ngoài trời - Ảnh minh họa. |
Kế hoạch năm học 2017-2018, nhà trường tiếp tục kêu gọi xã hội hóa để xây dựng Thư viện chuẩn theo QĐ 01/QĐ-BGDĐT, góp phần để xã Tam Phước được công nhận xã đạt chuẩn Nông thôn mới.
Chiêu sinh trước thời hạn 1 tuần
Chuyện này là có thật. Căn cứ tình hình thực tế (trường ở cạnh Khu công nghiệp Tam Phước) nên các năm qua tôi bàn bạc với giáo viên khối 1, lấy ý kiến cho công tác chiêu sinh. Vì tránh cập rập khi báo cáo và học sinh còn tới trường chiêu sinh khi đã hết hạn, giáo viên khối 1 đề nghị Hiệu trưởng cho chiêu sinh trước 1 tuần. Tôi thừa nhận đã chưa thực hiện đúng hướng dẫn về thời gian chiêu sinh của Phòng GD-ĐT.
Nhưng việc làm này tốt cho phụ huynh và giáo viên, tôi không có tiêu cực, không gây hậu quả nghiêm trọng, sao lại gọi là "sai phạm"?
Về chuyện bán bìa bao, sách vở trong trường. Nhà trường không buộc học sinh mua vở, bìa bao mà chỉ đưa ra mẫu mã; vở bên ngoài bán 8000đồng, thư viện chỉ 7.000đồng. Thiết nghĩ, đây cũng là việc tạo điều kiện cho phụ huynh thuận lợi hơn trong việc mua sắm sách vở, dụng cụ học tập cho trẻ, tạo điều kiện cho nhân viên Thư viện trong điều kiện đồng lương rất thấp…
Bằng những chia sẻ trên đây, tôi rất mong báo chí, cha mẹ học sinh và các cơ quan quản lý nhìn nhận thấu đáo về tình hình nhà trường, để đồng cảm, hỗ trợ chúng tôi tiếp tục nỗ lực vượt khó vươn lên, không cổ súy cho những vu khống, sai sự thật.
Về những thiếu sót trong công tác quản lý, do nóng vội, muốn đi sớm và đến đích sớm,… với trách nhiệm người đứng đầu, tôi đã xin nghiêm túc rút kinh nghiệm, sửa chữa, khắc phục và nhận mọi hình thức kỷ luật (nếu có).
Trường Giang ghi